Dạo này mình mất khá nhiều tiền, và chủ yếu là do người khác.
Đầu tiên thì mất 1 khoản đủ mua vé đi Châu Âu khứ hồi, because some people didn't do their paperwork right. Lần sau thì mất từ 1 investment, gấp rất nhiều lần khoản đầu tiên. Nhanh gọn, 1-2 tin nhắn thông báo và 1 cục bay hơi.
Đúng là đọc sách báo, nghe kể lại chuyện người khác chẳng thể hiểu được gì cho đến khi nó xảy ra với mình, lại còn vào đúng lúc financial status rất low vì vừa đi chơi 1 thời gian dài mới quay lại làm việc và mình cũng không nổi tiếng với việc personal financial wise lắm. Then I started to blame everybody, which was partly fair because they directly caused it and it was not that difficult to avoid, bitter and hard to swallow.
Nhưng 1 lúc sau, thấy mình không những không cảm thấy khá lên mà còn tệ hơn, nên dừng lại và reflect. "Đã phải chịu financial loss, nếu không làm gì để recover được tội gì phải chịu cả emotional loss nữa". Nghĩ vậy, mình chuyển view từ Loss sang Lesson, it's not everyday that you (unwillingly) have this expensive lesson.
- Đầu tiên ngồi think backwards 1 cách khách quan xem mình có thể tránh được chuyện này không, then found out given these input, I have made the best decisions most of the times, rồi thấy mình cũng có 1 phần trách nhiệm. Không có gì phải regret rồi blame người khác.
- Sau đó làm giảm đi nỗi đau từ loss bằng cách phasing lại time window, nếu nhìn việc này như 1 separated incident trong thời gian ngắn thì rất lớn, nhưng nếu đặt vào đúng tổng thời gian cả 1 quá trình thì cũng không đến nỗi như vậy (mặc dù vẫn rất đau).
- Rồi lại câu thần chú "Moving forward, what's next?", ngồi draft out workplan để giải quyết và nhận ra nó cũng không đến nỗi tệ như mình tưởng tượng lúc đầu.
- Cuối cùng, đây có lẽ là điều mình học được có giá trị nhất, mình nghĩ cho người khác. Những người liên quan đến chuyện này đều có good will, cũng không muốn nó xảy ra, và cũng đang phải chịu emotional debt, cụ thể là với mình. Mình chủ động contact, rủ đi uống bia và make clear là shit happens, nobody wants it, you fucked up, I fucked up but I'm still alive, I don't blame you, here is my proposal what to do next. And everyone is not happy, but relieved and positive.
Cũng phải mất khá lâu mới recover và trả được hết nợ nần, nhưng nó không phải lần đầu và cũng chẳng phải lần cuối, và nhờ việc này mà mình học được rất nhiều. Be fair, clear, grateful, solution-oriented and you will be fine.